2 thg 5, 2013

Thơ NGUYỄN HỒNG HÀ

     KHẤN ĐỘNG THỔ 

Trên khen ta lính chiến hào 
Cho ta một mảnh đất ao làm nhà
Được ngày động thổ gọi là 
Ta ngồi ta khấn gần xa đất trời :

Thưa rằng tín chủ là tôi 
vốn quê tỉnh Bắc vốn nòi nông dân
Vốn nhà rơm rạ cù lần  
Nửa đời trận mạc phong trần vđây
ởng rằng "da ngựa bọc thây"
Nào ngờ còn có vận may mỉm cười 
Nhờ mấy thằng bạn chết rồi 
Đứa nằm che đạn , đứa ngồi chắn bom 
cho nên thân xác mới còn 
Đem về mà tặng vợ con thế này 

Cầu cho yên  tđây 
xin đừng vạ gió tai bay làm gì 
Cầu cho ma quỷ biến đi 
Đất này chim chóc tụ về sớm hôm 
Nhà cao hây hẩy gió nồm 
Bát canh thì ngọt , chén cơm thì đầy                    

23 thg 4, 2013

NHẮN PHẬT

Chùa đây sao Phật đâu ta ?
Nhiễu loạn nhân gian lũ ác tà
Phật mải dong chơi nơi cực lạc
Cháu con cơ kh chốn quê nhà 
Khói hương dày đặc làm mờ mắt 
xôi thịt ắp đầy nên khó xa
nhắn Phật hãy về nơi của Phật
Giữ cho yên ổn cái chùa nhà   .

Nam Chung    

16 thg 4, 2013

GẶP LẠI NGƯỜI XƯA



Mấy mươi năm gặp lại nhau
Khi chia tay biết ngày sau thế nào
Gập ghềnh bước thấp , bước cao
Đường đâu biết trước lối vào xa xăm

Nỗi niềm còn mãi trong tâm 
bâng khuâng cái mối tình câm thuở nào
Gặp trong sóng mắt xôn xao
Chờ nhau nói trước - Ai nào nói đâu .
lưu trong tim , giữ trong đầu
"Ngày ... không chung lối "-* gánh sầu chia đôi
Ngược đường mỗi đứa một nơi
Cuối đời mà vẫn chơi vơi biển sầu 
Tua rua đã xế ngang đầu *
Còn trong đáy mắt hình nhau thuở nào

Cuối thu lá rụng xạc xào
Hoàng hôn xuống núi ,nôn nao dáng chiều
Bao nhiêu ... còn được bấy nhiêu
Gặp nhau lần cuối - một chiều Khâu Vai   .

Nam Chung