Kính viếng hương hồn mẹ nhân ngày Phụ Nữ Việt Nam 20- 10
Về qua Chợ Tứ chiều mưa
Rưng rưng nhớ dáng mẹ xưa chân trần
Đương trơn bấm quẹo ngón chân
Chợ phiên mỗi tháng mấy lần chợ phiên
Chiều nghiêng , dáng mẹ cũng nghiêng
Con đường cong nỗi ưu phiền cũng cong
Cái thời cầu chửa qua sông
Xuống đò trưa nắng bóng lồng trong quang
Đầy vơi nặng nhẹ gánh hàng
Mua từ chợ Tứ bán sang chợ đồng
Đòn bằng gánh mãi nên cong
Về già mang dáng "bà còng... trời mưa"
Còn đâu dáng mẹ ngày xưa
Về qua chợ Tứ chiều mưa thấm buồn !
Nam chung
*chợ Tứ thuộc xã Phương Thịnh -Tam Nông- Phú Thọ
Tặng em nè:
Trả lờiXóaLằn roi của mẹ
Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi,
Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời.
Roi đau mẹ đánh con bật khóc,
Chỉ thấy mẹ buồn, im lặng thôi.
Nhớ lại lằn roi, lại nhớ người,
Chợ đời trăm cảnh có gì vui..?
Thế nhân quất lằn roi cay nghiệt,
Đâu có roi mềm như Mẹ tôi.
Nhớ lằn roi nhẹ nhớ, nhớ không nguôi,
Thèm Mẹ, thèm lằn roi thơ ấu..
Con vẫn đi theo đường Mẹ dẫn..
Tạ ơn roi Mẹ, giúp nên người.
Sưu tầm
"lòng mẹ mênh mông như biển sóng trào" và chính lòng mẹ cũng có ngay trong cả những "lằn roi" như thé phải không chị ? cám ơn chị là người đầu tiên bình luận tiếp những bài ở blog cũ của em chuyển sang
Trả lờiXóachúc chị ngủ ngon !